Làm sao mà một đội bóng có thời gian cầm bóng đến 74% trận đấu, sút bóng 26 lần, dẫn trước 1 bàn đến phút 75 lại có thể thua ngược? Mà đây lại là đội tuyển Đức, còn đối thủ của họ là một đội châu Á?
Yếu tố kỷ luật đặc trưng đã biến mất
Bỏ lỡ nhiều cơ hội, sai lầm ở phòng tuyến, sự điều chỉnh hợp lý của đối thủ, may mắn của đối thủ… đều là những giải thích ở lớp bề mặt. Cái thua của Đức trước Nhật Bản là thua về thái độ, thua về cá tính. Không mấy người trong số các cầu thủ Đức bây giờ còn “chất Đức” như các tiền bối của họ. Và có lẽ sẽ mất một thời gian lâu nữa, ta mới thấy lại một đội tuyển Đức mạnh mẽ.
Bàn thua thứ hai có lẽ là dễ nhất từng được ghi tại một trận đấu bong da. Đó là nhận xét của tiền vệ Ilkay Gundogan. Nico Schlotterbeck và Antonio Rudiger cố gắng bẫy việt vị đối thủ còn Niklas Sule không tham gia. Đến khi Schlotterbeck nhận ra mức độ nghiêm trọng của tình hình thì đã quá muộn.
Cả ba trung vệ Sule, Rudiger, Schlotterbeck đều chơi hời hợt, mang vẻ chế nhạo đối thủ trong nhiều pha bóng. Nếu Đức có một thủ lĩnh đích thực trên sân, thí dụ như Lothar Matthaus hay Stefan Effenberg, Michael Ballack, thì thái độ kể trên của các trung vệ sẽ bị khiển trách ngay trên sân bóng.
Bóng đá Đức thành công và thành danh trước tiên ở sự kỷ luật, sau đó mới đến các yếu tố thể lực, khoa học. Nếu không còn kỷ luật thì còn gì là chất Đức trong bóng đá Đức nữa? Phải chăng văn hóa kỷ luật của các hãng xưởng sản xuất ngày trước nay được thay bằng văn hóa đại chúng ẻo lả của xã hội tiêu dùng đã khiến yếu tố kỷ luật chui khỏi đầu các cầu thủ bóng đá Đức.
Giờ đội tuyển Đức không còn thủ lĩnh có cá tính, uy tín lớn trên sân bóng, người mà chỉ một cái liếc mắt là các đồng đội phải xem lại thái độ của họ. Người đốc thúc họ chiến đấu khi gặp nguy khốn. Gundogan, Thomas Muller, Manuel Neuer chưa mạnh đến độ đó.
Tại bong da 2018, Đức thua Hàn Quốc 0-2 ở trận cuối vòng bảng. Nhưng ít ra họ đã không ngừng lao lên hãm thành suốt trận đấu, cho đến khi nhận đòn hồi mã thương. Còn tối qua, khi bị Nhật Bản gỡ bàn rồi dẫn bàn, các cầu thủ Đức không thể hiện được sự quyết tâm, sự gấp gáp, như thể với họ, thắng hay thua không quá quan trọng. Đội Đức trong hiệp hai tối qua là đội Đức có lẽ bạc nhược nhất trong lịch sử.