bong da 2022 tưởng như đã chứng kiến một bước nhảy vọt của bóng đá châu Á khi Hàn Quốc, Nhật Bản, Australia đồng loạt giành vé vào vòng 1/16. Trong chiến quả đó, Nhật Bản gây ấn tượng mạnh nhất khi thắng cả Đức và Tây Ban Nha, đứng đầu "Bảng tử thần". Hàn Quốc vượt qua Bồ Đào Nha vào giờ chót. Australia cũng thắng Đan Mạch trong trận quyết tử bằng lối đá đầy trí tuệ.
Ngoại trừ Qatar là đội duy nhất thua cả 3 trận, hai đại diện khác là Iran và Saudi Arabia đều được an ủi bằng những chiến thắng để đời. Với Iran, đó là những phút cuối bùng nổ trước Wales còn Saudi Arabia, lịch sử sẽ mãi mãi không quên cú lội ngược dòng thần thánh trước đội bóng của Lionel Messi.
Bóng đá châu Á - mạnh mẽ và mềm yếu
Nhưng rồi thì châu Á vẫn là châu Á, vẫn thua thiệt ở những trận knock-out được quyết định bằng đẳng cấp. Nhật Bản có thể chơi như võ sĩ đạo với Croatia trong cả hiệp chính lẫn hiệp phụ nhưng đến loạt sút luân lưu cân não, họ run rẩy giống hệt như tay đấm mới lên sàn.
Hàn Quốc của Song Heung-min khóc như mưa khi lách qua khe cửa hẹp vòng bảng để rồi lại gượng cười trong thế “thần phục” Brazil. Australia cũng đành vui vẻ với thất bại để đổi lấy những khoảnh khắc “selfie” cùng Messi, đối thủ nhưng cũng là thần tượng.
Dù liên tiếp có những trận đấu thăng hoa, có sự nâng cấp đáng kể về thể lực, tư duy chơi bóng, cải thiện rõ rệt hiệu quả ghi bàn/kiểm soát, các đội bóng châu Á vẫn cần thêm nhiều thời gian và tích lũy để chơi được sòng phẳng hơn với những ông lớn tầm thế giới.
Rất nhiều bất ngờ đã xảy ra ở một kỳ bong da mùa đông nhưng “trái gió trở trời” chỉ thực sự ám ảnh hai cái tên Đức, Bỉ. Họ bị loại trong thế không thể trách ai ngoài bản thân mình. Như HLV Hansi Flick, ông thừa nhận Đức xứng đáng về nước vì không thể trông chờ vận may của mình trong tay kẻ khác.
Đức chơi một giải đấu không quá tệ nhưng vấn đề của họ nằm ở khâu ghi bàn. Đây là điều đã được cảnh báo từ nhiệm kỳ của Joachim Loew khi mà Đức vẫn phải trông cậy vào lão tướng Thomas Muller hơn là người đương thời Kai Havertz, những bàn thắng đến chủ yếu từ tuyến tiền vệ với Jamal Musiala, Ilkay Gundogan. Gương mặt sáng hơn cả lại là một phát hiện từ ghế dự bị Niclas Fullkrug... thì việc họ không thể tiến xa hơn vòng bảng cũng là tất yếu.
Lời chia tay mặn đắng
Dẫu sao, Đức vẫn còn đó những tiềm năng. Không như Bỉ, đây là dấu chấm hết cho một thế hệ vàng không vương miện. Sự vô duyên đến kỳ lạ của Lukaku tiễn Bỉ khỏi cuộc chơi một mất một còn với Croatia. Nhưng xâu chuỗi lại cả vòng bảng, “Những con quỷ đỏ” chỉ đá vật vờ như thể bóng ma. Kevin De Bruyne hời hợt lạ lùng nếu so với chính anh ở Manchester City. Hai anh em nhà Hazard đều tụt dốc. Ngay cả thủ thành số một Thibaut Courtois cũng bạc nhược hơn nhiều khi xỏ găng cho Real Madrid.
HLV Martinez một mực phủ nhận những rạn nứt trong nội bộ nhưng xem các tuyển thủ quốc gia Bỉ chơi bóng, người hâm mộ chẳng mấy khó khăn để nhận ra chẳng ai toàn tâm toàn ý cho quốc thể. Họ dường như chỉ mong bong da chóng qua để quay trở lại với các CLB.
Cái cách mà Bỉ về nhà lại càng khác Uruguay khi đại diện Nam Mỹ đã làm tất cả những gì tốt nhất cho một trận cầu phải thắng Ghana. Nhưng thế vẫn là chưa đủ. Những phút bù giờ chứng kiến Uruguay như một con thú hoang điên cuồng chống lại cùng lúc hai đối thủ Hàn Quốc - Ghana để rồi nước mắt Luis Suarez rơi lã chã ở kỳ bong da cuối cùng của anh. Đấy là sự tiếc nuối nhưng tràn đầy kiêu hãnh.